“Never give up!” (Không bao giờ từ bỏ) - sticker mang dòng chữ này từng là quà tặng của một trong những sếp cũ của tôi, sau một khóa huấn luyện về tinh thần mà chị ấy tham gia. Tôi dán nó ngay trên chiếc điện thoại bàn của mình, mỗi ngày đều nhìn thấy, đều chạm tay vào, đều lắng nghe nó... để luôn nhắc nhở bản thân rằng “không bao giờ từ bỏ” khi đứng trước những khó khăn.
Khi đó tôi mới đi làm được vài năm, những con dốc nhỏ trong công việc đều dễ trở thành núi cao vì lòng kiên nhẫn thì ít mà cái tôi vẫy vùng và mong muốn đổi thay thì dồi dào trong huyết quản. Mỗi buổi sáng, tôi lau chiếc điện thoại khi ngồi vào bàn làm việc, vuốt ngón tay lên lời nhắn nhủ này, tôi hiểu nó thật sự rất có ý nghĩa với mình.
Từ bỏ quá sớm khi đối mặt với những khó khăn nhất thời, dù trước mắt mình đang có cơ hội khác tốt hơn, là sự kiêu hãnh nhưng đôi khi là trốn chạy những va chạm mà lẽ ra mình phải chấp nhận và vượt qua để trở nên cứng cáp.
Rất nhiều khoảnh khắc, nhiều thời điểm trong cuộc sống của mình, tôi đã muốn quay lưng và từ bỏ ngay cái nơi/con người đã làm cho mình không còn cảm thấy niềm vui và sự bình an khi “chung sống”. Nhưng sự ra đi không đơn giản chỉ cần một cái vẫy tay, vài lời tạm biệt hoặc là một mớ giấy tờ cần phải ký...
Đôi lần, khi đối diện với những chông gai được bày ra trước mắt mình, tôi tự nhủ “vượt qua nó đi rồi hãy từ bỏ nó”. Đó là thời điểm tôi hiểu rằng nơi chốn/con người mình đang yêu thương đã phụ rẫy trái tim nóng bỏng của mình. Tôi sẽ cố gắng bước qua hết chông gai đan dưới mỗi bước chân mình, rồi sau đó sẽ vẫy tay tạm biệt với nụ cười nhẹ nhõm trong tim.
Tôi nhớ mình đã quyết định rất nhanh khi từ bỏ chỗ ngồi có chiếc điện thoại gắn sticker “never give up!” sau hơn ba năm trút bao buồn vui vào đấy... Tôi chỉ tiếc không thể mang theo chiếc điện thoại đã lắng nghe hết các câu chuyện thường nhật của tôi suốt hơn một ngàn ngày qua, động viên tôi những lúc thật sự nản lòng rằng “đừng bao giờ từ bỏ”.
Khi trái tim tôi đã bớt sôi sục hơn và tình yêu với gia đình bảo rằng mình hãy nên kiên nhẫn thì ý nghĩ ra đi hay rẽ ngang bao giờ cũng đến chậm hơn những cơn sóng cao hay những cơ hội màu hồng.
Tuy nhiên, đáng sợ hơn là khi trái tim mình vẫn còn đầy yêu thương nhưng lý trí bảo rằng phải chấm dứt ở đây thôi, vì tình yêu này chỉ đến từ một phía và có ai đó ngoài kia đang mời mọc mình lên thuyền. Từ bỏ để trái tim nhẹ nhõm hơn hay tiếp tục cứu vãn một mối quan hệ đang làm thương tổn mình vẫn luôn là một câu hỏi khó...
Sẽ rất nhiều lần, có thể bạn sẽ phải lựa chọn giữa tình yêu (với ai đó/điều gì đó) và cái tôi to lớn của bản thân. Sẽ rất nhiều lần, có thể bạn sẽ thổn thức khi lý trí nhận quyết định ra đi mà trái tim vẫn dùng dằng ở lại...
Khi còn tình yêu, không có nghĩa là người ta sẽ không bao giờ từ bỏ. Đôi khi người ta chọn ra đi vì tình yêu quá lớn của mình.
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Trà chanh tình yêu nơi chia sẻ và cảm nhận yêu thương!!!