Banner 468 x 60px

 

Thứ Hai, 20 tháng 5, 2013

Bài thơ cảm động về Mẹ

1 Nhận xét


Ai mà có mẹ từng nghe
Lời ru thuở bé chở che ngày nào

Nhưng TRẢ ƠN mẹ ra sao?
Vẫn là điều chẳng thể nào nghĩ ra...

Thời khắc được sinh ra trong vòng tay của mẹ
Ta trả ơn bằng tiếng khóc chào đời
Khi trên môi mẹ nở một nụ cười
Ta đâu biết là mẹ đang hạnh phúc

Khi 1 tuổi mẹ dậy ta đi đứng
Ta trả ơn bằng cách chạy thật xa
Khi 3 tuổi mẹ dạy bạn hát ca
Bạn lại hát bài..."Bố là tất cả"

Khi 4 tuổi, trong lúc mẹ vất vả
Bạn trả ơn, đòi cả đống đồ chơi
Khi 6 tuổi, mẹ vẫn chẳng thảnh thơi
Chẳng khi nào có thể rời khỏi bạn

Sáng đưa đi học, chiều đi chơi bóng
Bạn trả ơn bằng câu nói: "Mẹ về đi"
Hết cấp một đưa đón bạn đi thi
Bạn trả ơn bằng cách chạy đi không chào

Khi Tết đến, mẹ chở đi chọn quần áo
Bạn trả ơn bằng lời thì thào: "Con chẳng thích"
12 tuổi mẹ đưa đi xem kịch
Bạn trả ơn bằng cách ngồi thật xa

13 tuổi mỗi khi bị mẹ la
Bạn trả ơn bằng cách bước ra khỏi cửa
Mẹ bộn về, sấp sấp ngửa ngửa
Bạn trả ơn bằng cách đóng cửa trốn trong phòng

Khi bạn xa nhà, mẹ chỉ chờ mong
Một cuộc điện thoại mà cũng không hề có
15 tuổi, mẹ bắt đầu nhăn nhó
Cấm bạn xem mấy thứ đó ... "phim đen"

Bạn trả ơn bằng cách cửa cài then
Rồi một mình trong phòng xem suốt tối
18 tuổi mẹ vui mừng hồ hởi
Khi bạn thi đỗ và bước tiếp cuộc đời

Bạn trả ơn bằng cách bỏ đi chơi
Đến tận khuya mới thèm về gặp mẹ
20 tuổi mẹ mới hỏi thỏ thẻ
Rằng người yêu, bạn đã có hay chưa?

Bạn trả ơn khi nói: "Mẹ hỏi thừa"
Không phải việc của mẹ đâu mà hỏi
24 tuổi bạn bắt đầu cứng cỏi
Dẫn người yêu về ra mắt cả nhà

Mẹ hỏi người yêu về tiểu sử mẹ cha
Bạn trả ơn bằng câu: "Thôi đi mẹ"
25 tuổi, mẹ muốn bạn vui vẻ
Tổ chức lễ kết hôn cho đôi trẻ bên nhau

Bạn trả ơn bằng cách chuyển đi mau
Đến một ngôi nhà cách xa nơi mẹ ở
30 tuổi bạn bắt đầu than thở
Khi mẹ khuyên nhủ trăn trở cách dậy con

Bạn bĩu môi: "Ngày xưa đẻ sòn sòn''
Còn nuôi được nữa là con hai đứa
40 tuổi, mẹ đón bạn từ cửa
Bạn trả ơn và bảo: "Xách hộ con"

50 tuổi, mẹ nấu vài món ngon
Gọi bạn về, bạn rằng: "Con bận lắm"...
***
Rồi một ngày, hoa kia không còn thắm
Cánh tả tơi rụng xuống giữa cuộc đời
Mẹ đã ra đi, chẳng kịp nói một lời
Cũng là khi bạn nghĩ đời buồn tẻ

Và từ khi vẫn là một đứa trẻ
Cho đến bây giờ đã thành kẻ mồ côi
"Mẹ" đâu là một ai đó xa xôi
Mà sao ta lại nhẫn tâm đến thế

Để khi xa, có còn gì để kể
Đã trả ơn? hay chỉ để mẹ lo
Cả cuộc đời đã một lần đắn đo
Về tình thương bạn dành cho người mẹ ???

Tất cả mọi người, đều có thể
Vậy hãy trả ơn chớ để mẹ phải buồn...
ST - Trà chanh tình yêu

1 nhận xét:

Trà chanh tình yêu nơi chia sẻ và cảm nhận yêu thương!!!